Hé lô xin chào mọi người.
Sai Giá, Phim điện ảnh đầu tiên của Chu Nhất Long, ngược tâm, ngược
luyến, ngược thân, ngược tàng canh mấy bạn ạ.
Mới tốt nghiệp ra trường mà anh đã đóng vai k
há đạt mọi người ơi.
Chúng ta đang sống ở thế kỷ 21, nên khi xem phim đôi khi cảm thấy phim
có chút vô lý, vì các nhân vật trong phim cố chấp và khó hiểu. Nhưng phim Sai
Giá lấy bối cảnh hậu nhà Thanh nên trong cuộc sống người thời đó vẫn còn phong
kiến.
Giới thiệu phim: Sai Giá – mình thấy trên youtube có dịch là gả nhầm.
Chu Nhất Long vai Thẩm Phóng , đứa trẻ mồ côi được Hàn Phu Nhân nhận
nuôi từ bé.
Ngô Tĩnh Nhất vai , Trình Nhĩ Hàm cũng là người giúp việc cho Hàn Phu
Nhân
Cận Hoán vai Hàn phu nhân cũng là chủ nhân Hàn Phủ
Trần Mục Dương vai Hàn Trọng Trạch con trai của Hàn Phu nhân, chỉ biết
ăn chơi lêu lỏng, lại có tính đố kỷ.
Mình tóm tắt phim như sau:
Thẩm Phóng Chu Nhất Long là đứa trẻ mồ côi mà Hàn phu nhân thu dưỡng
vào hai mươi năm trước, tính tình ôn nhu, thông minh, có tài kinh doanh. Do Hàn
Phu Nhân cũng đã tuổi cao sức yếu, chồng mất, đứa con trai của bà là Hàn Trọng
Trạch đi du học, mang tiếng là du học cho oai, chứ anh này chẳng làm nên trò gì
cả. Tất cả mọi hoạt động kinh doanh, quản lý cửa hàng tơ lụa Phượng Tường do một
tay Thẩm Phóng quán xuyến lo toan. Nhờ tài kinh doanh, siêng năng, cần cù, hiếu
khách, làm ăn uy tín của anh mà gia sản họ Hàn cũng trở nên nổi tiếng trong
vùng. Ai cũng yêu quý Thẩm Phóng. Dù một tay quán xuyến lo toan tất cả mọi thứ,
nhưng Thẩm Phóng vẫn một mực trung thành với họ Hàn không dám có ý gì riêng tư.
Nhưng vẫn bị Trọng Trạch ghét bỏ, gièm pha về Thẩm Phóng trước mặt Hàn phu
nhân, khiến cho Hàn phu nhân dần nảy sinh nghi ngờ với Thẩm Phóng.
Thẩm Phóng yêu người hầu của Hàn phủ là Trình Nhĩ Hàm, tình yêu của họ
thật sự rất đẹp đôi.
Sự xuất hiện của Trọng Trạch làm thay đổi một cuộc tình vốn trọn vẹn.
Trọng Trạch cũng yêu Nhĩ Hàm, anh tự cho mình giàu có hơn hẳn Thẩm Phóng có thể
bao bọc cho Nhĩ Hàn, tính ích kỷ, độc tài và chỉ muốn chiếm hữu cái mà mình muốn
có. Anh ta đã cũng mẹ bày mưu cưới Nhĩ Hàm làm vợ. Đêm tân hôn, sau khi biết được
sự thật, Thẩm Phóng đã định cùng Nhĩ Hàm rời khỏi nhà họ Hàn, nhưng lại khuất
phục trước Hàn phu nhân. Đến đoạn này thực sự mà nói Long ca bị ngược tâm giữa
tình yêu và nhân nghĩa rất khó xử, cái ơn, cái nghĩa của Hàn phu nhân quá lớn.
Anh đành từ bỏ tình yêu đối với Nhĩ Hàm, vì nghĩ rằng như thế sẽ tốt hơn cho
Nhĩ Hàn, cô ấy có được người chồng giàu có, sau này không cần phải làm người hầu.
Nhưng anh đâu biết rằng phụ nữ thời ấy một khi đã yêu dù anh ăn mày họ vẫn ở
bên anh mà.
Nhĩ Hàm bị phản bội hết sức đau lòng, cô đã lợi dụng Trọng Trạch ép Thẩm
Phóng phải rời đi. Nhưng không ngờ Thẩm Phóng không những không suy sụp mà còn
được người khác giúp đỡ mở cửa hàng tơ lụa Long Tường. Vì trả thù Thẩm Phóng phản
bội, Nhĩ Hàm đã nhiều lần hãm hại nhưng đều thất bại. Thẩm Phóng bị hãm hại nhiều
lần không thể không phản kích, nhưng lần phản kích này lại mang đến cho Phượng
Tường nguy cơ phá sản. Nhĩ Hàm không thể chấp nhận sự thật nên đã hoá điên, Thẩm
Phóng cũng chết dưới đao của cô, dù bị đâm sắp chết, anh mỉm cười, không oán,
không trách, nói lời yêu cuối cùng dành cho Nhĩ Hàn, thật xót xa. Âu cũng là số
kiếp anh ra đi thanh thản coi như trả hết nợ nghĩa tình với nhà họ Hàn, nợ yêu
với Nhĩ Hàn. Kiếp sau anh sẽ đáp trả tình yêu cho em gái của Trọng Trạch.
Còn Trọng Trạch tuy đã hối hận nhưng không thể vãn hồi kết cục, cuối
cùng rơi vào cảnh tan cửa nát nhà.
Ý nghĩa của phim : Cái kết thực sự rất đau lòng. Giá như Nhĩ Hàn an phận
một chút, Trọng Trạch bớt sân si một chút thì đâu đến nổi. Nếu Thẩm Phóng quyết
liệt hơn một chút, cái nợ, cái tình của anh cũng đã trả hết cho gia đình họ Hàn
rồi còn gì. Anh cũng cần có một cuộc sống cho riêng mình, Chỉ có em gái của Trọng
Trạch là cô bé biết cách yêu, cô ấy chọn cách buông tay, không sở hữu, nếu người
ấy không yêu mình.
----
Mình xin
phép đọc một số bình luận của các fan về phim này.
Động Nguyệt có viết: Mình cảm thấy cứ ra ra vào vào cái Hàn gia sao
không dẫn chị Hàm đi ngay từ đầu nhỉ? Vừa tạm ổn tí thì ổng chạy biến, hứa hẹn
các thứ mà chẳng làm được gì. thương chị
Hàm nhất phim thôi, vì yêu nên sinh hận, hận đến phát cuồng. Vậy nên đừng tin bố
con thằng nào cả, tin mình đây này.
Và một bạn
khác viết. Chu Lão ca à chắc anh phải ghét nhân vật này lắm mới diễn ra 1 nhân
vật đáng ghét như vậy phải không ? Đau lòng quá, không kìm được nước mắt Phim bế
tắc và bi kịch quá. Thẩm sinh ra để trả nợ kiếp trước sao, làm ác 1 lần là ngủm
củ tỏi luôn cho dù có lý do là vì tình nghĩa với người (mà cũng không hẳn là 1
lần) cho anh về trời thấy cũng là giải phóng cái kiếp số tư duy không thay đổi
cứng nhắc của anh như chị Nhĩ Hàm từng nói. Người gì mà chán không muốn nói.
Anh có thể làm cho nhân vật trở thành đáng thương hơn mà phải không, nhưng sao
cứ thấy có chỗ đáng ghét quá. Người đâu mà ngu muội rất không dứt khoát luôn.
Nhân vật nào cũng hay cũng đều có chỗ để yêu ghét và ngẫm. Chắc cũng bỏ sót nhiều
đoạn và cũng chưa thể hiểu hết những gì đã được truyền tải từ phim nữa. Người
tính không qua trời tính. Lại cũng hay cho câu hành sự tại nhân thành sự tại
thiên. Cảm ơn vì đã dịch phim nha.
vâng cũng
như mình đã nói ở trên, phim lấy bối cảnh hậu nhà thanh, nên nhân vật Thẩm
Phóng có chút cố chấp vì cái gọi là tình, ngày xưa nhiều quan viên thời nhà
minh, biết mình bị hàm oan vẫn đưa đầu cho gian thần chém, xem mà tức không?
Cái đó mình gọi là ngu trung. Nhưng với họ đó là lòng trung thành yêu nước, với
họ cái chết chẳng là gì cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét